Search


"Cơm tấm sườn trứng ngon nhất thế giới ở đâu...

  • Share this:


"Cơm tấm sườn trứng ngon nhất thế giới ở đâu?"

Kha hỏi tôi câu này vào lần đầu tiên hai đứa gặp nhau. Dưới lầu câu lạc bộ Guitar của trường đang xập xình hát bài "Biết Mãi Là Bao Lâu", mắt kính của Kha lung linh trong trời chiều, hàm răng khểnh nhe ra lấy lòng cũng lấp lánh không kém.

Biết nhau chưa được 1 tháng, tụi tôi đã thử cơm tấm sườn trứng ở 30 chỗ. Có chỗ nước mắm lạt nhách Kha phải chạy ra tiệm tạp hóa gần đó mua muối đổ thêm, có chỗ sườn cứng tới mức hai đứa nhe răng ra gặm 1 tiếng đồng hồ chưa xong, có chỗ chị chủ người Quảng Nam hai đứa vừa gọi món vừa dịch nghĩa xem chị nói gì. Có chỗ không cho trà đá miễn phí, Kha vừa ăn vừa chửi, lông mày cậu ấy nhíu lại như trẻ con.

Tôi nghĩ bọn tôi đã đi khắp Sài Gòn chỉ để tìm cho bằng được món cơm tấm sườn trứng ngon nhất quả đất cho Kha. Kha chưa từng nói cậu ấy đã tìm thấy quán bán cơm tấm ngon nhất Sài Gòn chưa, nhưng tôi thì tìm thấy rồi. Quán ở đâu đó gần Thạch Thị Thanh, tường ố vàng, sàn có nhiều vết bẩn chưa cạy sạch, mở cửa đến 12 giờ khuya, lúc đó Kha mở điện thoại vang vang bài "Biết Mãi Là Bao Lâu", bản của Hà Trần, rồi nói thích tôi.

Kha ăn nhanh hơn tôi nhiều, lúc nào tới lúc cậu ấy uống đến ly trà đá thứ 3 tôi mới ăn xong. Lúc nào ngẩng đầu lên cũng thấy Kha đang nhăn mũi nhìn mình. Đi ăn với Kha lúc nào cũng buồn cười, nhìn mặt cậu ấy là thấy mắc cười mà chẳng hiểu lí do vì sao.

Kha kêu tại tôi thích cậu ấy nên mới thấy vậy.

Chưa kịp tìm được quán cơm tấm ngon nhất thế giới, hai đứa đã không còn bên nhau. Lần cuối đi ăn cơm tấm chung, Kha cũng mở "Biết Mãi là Bao Lâu", nhưng mà bản Nguyên Hà hát, quán quạt than nướng vù vù, khói làm cay mắt tôi, Kha đã đưa khăn tay của cậu ấy cho tôi.

Tuổi trẻ của tôi đã dừng lại ở cái quán cơm tấm quạt thổi bay bay vào mắt cay xè đó. Đâu phải ai thương nhau cũng sẽ ở bên nhau, lớn lên rồi, chuyện bên nhau hoài không đơn giản như chuyện đi ăn cơm tấm sườn trứng. Thế nên người rẽ trái, người rẽ phải. Tôi biết mà.

Vậy sao mắt vẫn cay.

Vậy mà sao giờ không ăn lại cơm tấm sườn trứng thêm được lần nào nữa.

Vậy mà sao trong máy vẫn còn bài "Biết Mãi là Bao Lâu" Kha cài giùm, mà không còn có thể mở ra nghe được nữa.

Vậy mà sao mỗi lần đi ngang qua quán cơm tấm gần nhà, cứ tự hỏi Kha đã tìm được cơm tấm sườn trứng ngon nhất thế giới.

Hồi đó chắc tôi chưa nói cho cậu biết, rằng đi với cậu, chỗ nào cũng trở thành nơi làm cơm tấm sườn trứng ngon nhất thế giới.

Ngày xưa ước mong lớn nhất chỉ là được cùng cậu ăn cơm tấm sườn trứng tới già.

Có vậy thôi, mà không làm được.

Photo credit: Tumblr


Tags:

About author
not provided
Mình kể chuyện người ta.
View all posts